Mỗi bước chân trên dải đất hình chữ S, ta lại thêm một lần ngưỡng mộ và tự hào về những con người đã làm nên lịch sử dân tộc. Trong số đó, Trần Phú – vị Tổng Bí thư đầu tiên của Đảng Cộng sản Việt Nam, mãi là tượng đài bất khuất, kiên cường, là ánh đuốc soi đường cho thế hệ trẻ hôm nay.
Bài viết này, hãy cùng chúng tôi ngược dòng lịch sử, trở về với những dấu son chói lọi trong cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của đồng chí Trần Phú, để hiểu hơn về lòng yêu nước nồng nàn, ý chí kiên định và tinh thần hy sinh cao cả vì độc lập tự do của dân tộc.
Tuổi Thơ Dựng Chí, Lòng Yêu Nước Nảy Mầm
Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Hà Tĩnh – cái nôi của truyền thống văn hóa và cách mạng, tuổi thơ của Trần Phú là những ngày tháng nghiêm khắc rèn luyện và hun đúc ý chí.
“Anh Trần Phú học rất giỏi, chữ đẹp lại siêng năng nữa”, bác Nguyễn Văn A (85 tuổi, người cùng làng) vẫn nhớ như in hình ảnh cậu bé Trần Phú ham học.
Mồ côi cha từ nhỏ, Trần Phú sớm ý thức được trách nhiệm với gia đình và khát khao vươn lên trong học tập. Không chỉ là một học sinh xuất sắc, ông còn tham gia “Hội Tu tiến” và nhiệt huyết lan tỏa tinh thần yêu nước đến bạn bè xung quanh.
Từ Nhà Giáo Trẻ Đến Con Đường Cách Mạng
Tốt nghiệp thành chung ở Huế, Trần Phú trở thành giáo viên tại Trường tiểu học Cao Xuân Dục (Vinh). “Thầy giáo Trần Phú dạy rất hay, học trò ai cũng yêu quý”, cô Lê Thị B (90 tuổi, học trò cũ của thầy Trần Phú) chia sẻ.
Trên bục giảng, ông truyền đạt không chỉ kiến thức mà còn thắp sáng ngọn lửa yêu nước trong trái tim thế hệ học trò. Bên cạnh đó, Trần Phú tham gia thành lập Hội Phục Việt (Hội Hưng Nam), lãnh đạo phong trào yêu nước, góp phần đánh thức tinh thần đấu tranh giành độc lập.
Gặp Gỡ Nguyễn Ái Quốc Và Bước Ngoặt Lịch Sử
Năm 1926, Trần Phú được cử sang Quảng Châu (Trung Quốc) bắt liên lạc với Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên. Tại đây, ông được gặp gỡ và học tập trực tiếp từ lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc. Cuộc gặp gỡ định mệnh này đã khơi dậy trong ông lý tưởng cách mạng và trở thành bước ngoặt quan trọng, đưa Trần Phú vào hàng ngũ của những người cộng sản tiên phong.
Nguyễn Ái Quốc nhận xét về Trần Phú: “Đồng chí là một thanh niên rất thông minh, hăng hái và cần cù”. Sự tin tưởng của lãnh tụ đã giúp Trần Phú có cơ hội sang học tập tại Trường đại học Phương Đông (Matxcơva) và trưởng thành vượt bậc về chính trị và tư tưởng.
Trần Phú – Tổng Bí Thư Đầu Tiên Của Đảng
Tháng 4/1930, Trần Phú trở về nước và nhanh chóng trở thành cánh tay đắc lực của Đảng. Tháng 7/1930, ông được bổ sung vào Ban Chấp hành Trung ương lâm thời. Với tài năng và trí tuệ xuất chúng, Trần Phú đã hoàn thành bản Luận cương chính trị và được Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương thông qua vào tháng 10/1930.
Luận cương chính trị do Trần Phú soạn thảo đã khẳng định con đường giải phóng dân tộc của nhân dân Việt Nam là con đường cách mạng vô sản, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản.
Với những đóng góp to lớn cho cách mạng, đồng chí Trần Phú đã được Hội nghị bầu làm Tổng Bí thư đầu tiên của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Ngọn Lửa Bất Diệt
Dù bị địch bắt và tra tấn dã man, ý chí của người chiến sĩ cộng sản Trần Phú vẫn vững như kiềng ba chân. “Tôi biết nhiều người là để làm việc cho Đảng tôi, nước tôi, chứ không phải khai cho các ông bắt bớ”, lời nói đầy kiên cường ấy đã trở thành tuyên ngôn của người cộng sản kiên trung.
Ngọn lửa cách mạng và niềm tin vào sự thắng lợi của dân tộc luôn cháy bừng trong ông, ngay cả trong những ngày tháng bị giam cầm. Trước lúc hy sinh, ông vẫn gửi gắm lời nhắn nhủ đầy xúc động: “Hãy giữ vững chí khí chiến đấu!”.
Trần Phú – Tấm Gương Sáng Mãi
Sự ra đi của đồng chí Trần Phú là một mất mát to lớn cho Đảng và nhân dân ta. Tuy nhiên, lý tưởng của ông và tinh thần chiến đấu kiên cường, bất khuất của ông mãi là tấm gương sáng soi đường cho thế hệ trẻ hôm nay và mai sau.
Hãy sống và cống hiến hết mình cho Tổ quốc, cho dân tộc, như cách mà đồng chí Trần Phú đã làm, để xứng đáng với sự hy sinh cao cả của ông và của các thế hệ cha anh đi trước!
Câu chuyện:
Trong những ngày tháng cuối đời, khi bị giam cầm trong nhà tù Côn Đảo, dù bị tra tấn dã man, tinh thần của Trần Phú vẫn kiên định lạ thường. Ông tận dụng mọi cơ hội để tuyên truyền, giác ngộ cho những người tù khác về lý tưởng cách mạng.
Một lần, trong lúc trao đổi với anh em chiến sĩ, ông nói: “Dù có bị giam cầm thân thể, nhưng ý chí và tinh thần của người cộng sản không bao giờ bị khuất phục. Chúng ta phải luôn tin tưởng vào sự thắng lợi cuối cùng của cách mạng!”. Lời nói của ông đã tiếp thêm sức mạnh, niềm tin cho những người tù khác, giúp họ vững vàng vượt qua nỗi đau thịt xác, giữ vững ý chí chiến đấu.